Ngươi phải nhanh lên. Max nghe thế xúc động nhìn Jim. Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình.
Nhưng cư dân của khu rừng Mê Hoặc và trong vương quốc không chú ý gì tới hiện tượng này lắm. Chàng cảm thấy sung sướng và tự hào về mình. Morgana đã rất hiểm độc.
Hãy cắt bớt những nhánh cây chết và lá khô đi. Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm. Chàng điều khiển con ngựa bạch mã chạy từ từ về nơi có mảnh đất của mình.
Vì quá nôn nóng, anh không còn màng gì đến sức lực có hạn của con hắc mã. Cho chú ngựa trắng ăn cỏ xong, chàng suy nghĩ về những việc sẽ làm ngày hôm nay. Những ngọn gió nhẹ thoảng qua làm giảm bớt sự mệt mỏi của hành trình chinh phục ngọn Núi mẹ.
Ông ngước nhìn những nhánh cây đu đưa trong cơn gió thoảng nhẹ của buổi ban chiều cùng những tia nắng lung linh trên thảm cỏ xanh mượt phủ đầy những cây cỏ bốn lá mềm mại như nhung trải rộng dưới chân, chưa bao giờ ông thấy lòng mình bình yên đến thế. Tôi thường mơ thấy cậu, cũng giống như Sid mơ về Cây Bốn Lá thần ky của anh ấy. Trước khi Nott kịp trả lời, anh nhận thấy áo quần Sid rách bươm, bám đầy đất và đôi giày thì lấm lem bùn đất.
- Nhưng ta sẽ đi gặp Merlin. Họ biết rằng cứ mỗi năm một lần, vào mùa này, những cơn mưa hạt giống cây vô dụng và đáng ghét này lại trút xuống người họ. Chàng chẳng cần phải suy nghĩ lâu cũng biết được chỗ mình cần tìm nước là ở đâu.
Và hàng triệu những hạt giống rơi trên khu rừng Mê Hoặc cũng chịu chung số phận như vậy. Thưa Nữ hoàng của các loài cây, xin Người cho phép con được tỉa bớt một số nhánh cây trong rừng này có được không ạ? Và tôi tin rằng mình sẽ làm được.
Sự may mắn này không giới hạn về mặt không gian lẫn thời gian. Anh đứng thẫn thờ ra đó mà suy nghĩ. Rồi chàng quay lại và kiên nhẫn dùng kiếm và tay tạo nên một rãnh sâu giữa hai đường kiếm, chàng đào tới đâu, dòng nước len lỏi ùa theo đến đó, và làm đất mềm hơn.
Đột nhiên một giọng nói thét lên làm chàng giật nảy mình, và ngạc nhiên thay, nó đến từ. May mắn phải do chính người đó tạo ra. Cuối cùng chàng cũng gặp được thần Gnome đang đứng cằn nhằn ở trước cổng một hang động khổng lồ chỉ mấy phút sau khi Nott bỏ đi.
Ông viết rõ hơn ai hết gốc rễ của từng bụi cây, ngọn cỏ. Tôi nghĩ là cậu cũng biết tôi không có đủ tiền để đi học. Seqouia im lặng suy nghĩ.