Tôi buộc lòng phải bán nhà máy, đất đai, nhà cửa. Giờ thì tôi phải kiếm cái gì ăn đây. Mụ phù thủy Morgana phát ra một tiếng cười khoái trá và hiểm độc rồi thu người cùng con cú vượt đêm tối bay về phương bắc, nơi mụ biết Sid đang nằm nghỉ.
- Đừng quên rằng mi đã hứa với ta rồi nhé. Nott - hiệp sĩ áo đen, một trong hai người còn lại lên tiếng: Sự may mắn luôn cần được sẻ chia.
Vì ta chỉ có thể tạo ra may mắn bằng cách tạo ra các điều kiện, nên may mắn tùy thuộc vào chính bạn. Năm đầu tiên công việc kinh doanh của tôi diễn ra khá suôn sẻ, vì thế tôi đầu tư nhiều hơn vào việc sản xuất túi xách với các nguyên liệu da thật và đã đi khắp nơi để tìm hiểu về cách làm ăn của những cửa hàng da khác. Bây giờ anh biết nói chuyện với ai? Nott cưỡi ngựa vẩn vơ trong khu rừng mà chẳng biết phải đi đâu.
Số phận chỉ mỉm cười với những ai may mắn được nó chọn. Một số người thậm chí quá phấn khích đã đứng lên rút gươm hô vang với cả quyết tâm: Sid nằm đó ngắm nhìn mảnh đất nhỏ mình vừa mới vun xới.
Không chỉ có thế, sai lầm của ngươi là không đi tìm biện pháp mà luôn đi tìm lý do biện hộ, củng cố cho sự mất niềm tin của mình. Tuy nhiên hôm nay ta sẽ đưa ra một thử thách khác còn khó khăn hơn nhiều. Đôi khi những yếu tố chính lại có thể được tìm thấy trong những chi tiết tưởng chừng như rất vụn vặt.
Chàng liền xuống ngựa, quỳ xuống và kính cẩn lên tiếng: Hai sự thật đó rõ ràng là rất mâu thuẫn nhau, nhưng sau khi thực hiệc những điều vừa rồi, thì sự mâu thuẫn đó đã biến mất. Nếu chàng tìm thấy Cây Bốn Lá thần kỳ vào ngày hôm sau, chàng cũng sẽ không biết phải làm gì với nó.
Dường như họ đang ngẫm nghĩ về một điều gì đó. Để có được may mắn, bạn không nên chần chừ, phải cải tạo, phải tạo ra những điều kiện và môi trường tốt hơn. - Ta biết sức mạnh của Cây Bốn Lá thần kỳ, và đối với riêng ta - một Hoàng tử của lòng đất - thì ta cũng đã có quá đủ sự may mắn rồi.
Giờ thì anh chẳng có thể làm gì được nữa. Ông ấy là Jim - cũng khoảng tuổi Max - cái tuổi sáu mươi nhưng lại có gương mặt trông thật khắc khổ bởi những năm tháng dãi dầu nắng mưa in đậm trên mái tóc đã bạc quá nửa, thế nhưng trong dáng đi của ông cũng toát lên một tư thế kiêu hãnh và đầy tự trọng. Đó là một giọng nói buồn bã và đau đớn.
Cảm thấy khát, Nott bèn đi theo âm thanh của nước. Cũng nhờ vào câu chuyện này mà tôi đã quyết định dùng hết số tiền cật lực dành dụm suốt sáu năm để mua lại cái cửa hàng cũ kỹ đó. Và ông bước xuống đến bên anh.
Hãy nhanh nhanh lên, ngươi không còn nhiều thời gian nữa đâu. Vào buổi sáng thứ sáu, Nott vẫn buồn bã lang thang trong khu rừng già. Nhưng Sid chợt nhớ tới lời của Sequoia.