“Thành công là một cuộc hành trình không đích đến – chỉ có một nửa niềm vui ở đó. Đừng mong ăn ngon ngủ yên . Nhiều người có thể thắc mắc tại sao Nhật Bản trở thành cường quốc kinh tế thuộc vào loại mạnh nhất thế giới.
Tôi cũng lo lắng vì con trai tôi đã quá 30 tuổi rồi mà vẫn chưa thất bại. Nó phải tự điều chỉnh nhiều lần mới đến được đích cuối cùng . Trêm hết,đừng để nó làm bạn tổn thương bởi trên thực tế,chúng không đáng giá tí nào mà chỉ là những kinh nghiệm vẩn vơ.
Huang Naihui sinh năm 1964 ở Đài Bắc, Đài Loan, là con cả trong một gia đình rât giàu có. “Những người không đạt được mục tiêu thường bị tâm trạng thất vọng chặn đứng. Nhưng bạn sẽ xử lí một mối quan hệ bị đổ vỡ như thế nào ?Đặc biệt khi người muốn mối quan hệ tan vỡ chính là người kia chứ không phải là bạn .
Hãy chú ý xem tại sao từ “gieo” lại luôn đi trước từ gặt. Bà tham gia nhiều lĩnh vực kinh doanh như bán hàng trực tiếp , dạy học, bảo hiểm cung với chồng bà …. Ông đã dàn dựng 20 vở kịch và tham gia diễn xuất 1 vài vở .
Hầu hết mọi người đều nghĩ rằng chọn được con đường dễ đi và có được cuộc sống dễ dàng mà không gặp trở ngại hay khó khăn nào là điều tốt. Thế là một hôm, ông đến kéo từng cây mạ lên cho đến khi chúng cao thêm được 2,54 cm. Tôi ngờ rằng anh thường tự nhủ mình: “ Công việc chính là gương mặt của cuộc đời mình”.
Sự kiên trì của một Charles Goodyear đã cho chúng ta các lốp xe cho phép xe hơi chạy với tốc độ cao. “Nếu không thử, bạn sẽ không thể biết đươch những điều mình không thể làm”. Tôi không biết phải mất bao nhiêu năm đứa con mới trả lại được khoản tiền mà cha mẹ đã phải bỏ ra cho việc học của nó.
Bà tuyệt vọng đến nỗi các nhân viên phải cho bà mượn một ít tiền để mở lại cửa hàng. 000 từ phổ biến để nhận biết các kinh nghiệm “độc nhất vô nhị” này. Giá trị của sự thất bại giờ bắt đầu được nhiều tổ chức có tư tưởng tiến bộ đánh giá cao hơn .
Karunanidhi tham gia chính trị khi còn là một cậu học trò 14 tuổi . Trí nhớ cảu ông thật đáng khâm phục ;ông là 1 trong những nhà hùng biệ tài ba nhất của người Tamil Nadu. Sau đó, tôi khám phá ra một việc rất buồn cười: mọi người tỏ ra kính trọng tôi như thể tôi biết mọi thứ.
Hiện nay Lai Dong Jin là giám đốc của một nhà máy của một công ty lớn và năm 1999, ông được bầu làm một tronng mười người trẻ tuổi nổi bật nhất Đài Loan . Mỗi ngày chúng ta bị nhấn chìm bởi các chương trình TV, radio, sách báo, tạp chí, vv… Đứa bé đó mắc phải một căn bệnh di truyền hiếm thấy được gọi là “familial dysautonomia” (mất tự chủ).
Nhà sản xuất của cô bảo rằng chỉ cần cao thêm 10cm nữa ,cô có thể trở thành diễn viên lớn . Ngày hôm sau, suýt chút nữa tôi bỏ học. Nhưng phải chăng tất cả những giây phút hạnh phúc đều tuyệt vời và những khoảnh khắc đau khổ tệ hại?