Một lần Danny Kaye tham dự chương trình của tôi phát qua làn sóng radio. Hãy nói đơn giản là: Nói chuyện với anh thì thích thật! như thế cũng đủ lịch sự và làm cho người đối thoại với bạn cảm thấy vui. Những người đồng trang lứa tôi lẫn người đứng tuổi đều biết và thích bài này.
Nhưng tôi không chắc là tôi có trả lời câu hỏi của ngài một cách hoàn hảo hay không Song xét về yếu tố thứ ba thì ông quả là một người nổi bật. Xin thưa, tôi chẳng có tà thuật gì cả ngoài những bí quyết nho nhỏ.
Larry, cậu có điện, đường dây số hai người bạn đồng nghiệp của tôi gọi toáng lên, như thường lệ. Thay vào đó hãy trình bày bạn có thể làm tốt công việc hơn những người khác như thế nào. Cha sẽ níu tay tôi lại, mua cho tôi những que kem đang bốc khói và không quên dặn tôi rằng: Về nhà con đừng nói với mẹ nhé! Mẹ sẽ rầy ăn kem như thế thì làm hỏng bữa tối đấy.
Trái lại những buổi họp nhàm chán và vì sao nhàm chán thì tất cả chúng ta ai cũng biết. Việc nói không phải là sự cưỡng ép, không phải là một điều quá khó khăn phức tạp hay là cách để giết thời giờ. Nhưng tôi vẫn luyện nói mỗi ngày để nâng cao chất giọng hơn nữa, tôi không muốn dừng lại.
Suốt đêm hôm qua tôi đã làm việc liên tục. Tôi với tay gạt cái cần tắt sóng đài ABC, đưa micro vào kề miệng… Và ngủ. Hãy vào một căn phòng trống, hoặc tận dụng trong phòng làm việc khi sếp và các đồng nghiệp đã ra về, hoặc sử dụng thời gian đợi ai đó, và tha hồ nói.
Đặt câu hỏi như thế nào cũng là một bí quyết giao tiếp. Bên cạnh việc tích cực và hăng say luyện nói, ta cần xem trọng hai yếu tố sau: Quan tâm chân thành đến người đối diện và sự cởi mở về bản thân. Sau khi tin đến tai thầy hiệu trưởng, tiến sĩ Irving Cohen, thầy đã gọi điện thoại đến nhà Moppo và dĩ nhiên số điện thoại này không liên lạc được.
Anh có văn phong thẳng thắn và sâu sắc. Một bản tình ca êm đềm, một giai điệu lãng mạn dành cho những trái tim nhạy cảm. Tốt lắm! Kể từ bây giờ đây là tên của anh.
Nhưng thật sự tôi đã bỏ phiếu cho ông. Đôi mắt xanh của Stevenson nhấp nháy. Ngừng ba giây để thở, Dick nói tiếp: Vấn đề chính là chỗ đó! Tôi cần một người đánh thức khán giả dậy sau khi họ đã được Sullivan ru ngủ.
Các bạn sẽ thích nó ngay. Chưa có ai từng kết luận về trách nhiệm của một tổng thống hay hơn mấy từ này của Truman: Đồng đôla dừng lại tại đây (*), ông quả thật là một người ăn nói tuyệt vời. Làm sao họ biết điều này? Vì tôi luôn giới thiệu xuất xứ của mình với họ.
Rồi tiếp sau đó là một loạt những âm thanh hỗn loạn. Tôi biết điều này không dễ dàng. Họ chỉ cần tôi có mặt ở đó là đủ.