- Đúng vậy! - Một người thợ làm yên ngựa khả kính góp lời. Có nhiều cách khác nhau để đảm bảo cuộc sống của các bạn sau này. Để được giàu có, bạn phải sáng suốt lựa chọn và không bỏ lỡ một cơ hội nào kiếm ra tiền.
- Tôi không tin các ông chủ muốn đánh chết những nô lệ làm việc siêng năng và cần mẫn. Đây là một cách tốt nếu bạn biết chọn những căn nhà, những mảnh đất có giá trị trong tương lai. Nhưng nếu anh Araman trả lời: "Vâng! Tôi đã làm việc rất nhiều với các thương gia.
Anh ta là người phản kháng mạnh mẽ nhấtọn quản nô đã đánh anh ấy rất dã man, đến nỗi phải ngất đi trước khi lôi anh ta giao cho đội lính đi mua nô lệ cho nhà vua. - Chúng ta đã nghe ông kể rất nhiều về những câu chuyện hay, ông Kalabab à! - Người phụ trách việc đóng gói các kiện hàng lên tiếng. Thấy thế, tôi quyết tâm không để thua kém họ.
Tôi có thể chắc chắn rằng, các bạn hầu như không thể đáp ứng được tất cả những ham muốn của bản thân mình. Vợ tôi đau đớn và tủi nhục nên bỏ về nhà cha ruột cô ấy. Tôi rất sẵn lòng để giúp đỡ anh trong mọi công việc.
Tôi đã dùng những lời lẽ khôn ngoan để phân tích cho bà ấy hiểu, nhưng lại bị bà ta mắng cho một trận. Ông rất vui sướng về tính tình rộng rãi của ông Nana-naid và yên tâm thực hiện kế hoạch của mình. - Dạ thưa bệ hạ! Điều đó cùng với lòng ham thích làm giàu của hạ thần nữa ạ!
Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau con lại học được bài học thứ hai, cũng cay đắng không kém bài học thứ nhất. Nabonidus đã không suy tính kỹ nên đã cho xuất quân. Điều này sẽ giúp ông đạt được những mục tiêu cao hơn!
Những người bạn của ông Arkad chăm chú lắng nghe rồi lần lượt tỏ lời cảm ơn và ra về nhưng không phải ai cũng có tâm trạng giống nhau. Nếu dựa vào lời hứa đó thì quả thật là không an toàn cho số vốn đã bỏ ra. Bởi vì, con còn phải lo trang trải cuộc sống từ số tiền lương rất eo hẹp đó.
Được làm việc cho ông ấy, sự hiểu biết về lạc đà của tôi đã phát huy rất tốt. Bansir mỉm cười nói với bạn: Do vậy, tôi phản đối sự lệ thuộc vào việc phải lên kế hoạch chi tiêu và buộc phải chi tiêu như thế nào, chi tiêu cho cái gì.
Ông chỉ tay về phía ba ông lão đang cày ruộng và nói với Hadan Gula: Hàng tháng con tiết kiệm mỗi một đồng xu được trích ra từ số tiền lương rất ít ỏi của con. -ôi muốn xin ý kiến của anh về một vấn đề mà tôi không biết nên làm thế nào cả.
Nhưng tại sao cuối cùng túi tiền của mọi người vẫn xẹp lép như nhau? Vậy các bạn có bao giờ thắc mắc về vấn đề chúng ta thường gọi là “những chi tiêu cần thiết trong cuộc sống hàng ngày" không? - Cái gì? – Kobbi hết sức ngạc nhiên kêu lên. Nhiều cánh tay giơ lên trong đó có cả vị thương gia vừa nói kia.