Kệ sự thật là năng lực phát huy cũng thường là lúc năng lực dần cạn kiệt. Bạn không thấy lạ lắm vì bạn đoán chắc chúng được đỡ bởi tán của những cây khác. Còn tôi không phải viết những điều tôi không thích.
Vì nó lại muốn chữa cho chính bác sỹ. Những ước mơ của anh cũng là ảo ảnh. Như thể kéo một con vích lên bờ.
Tôi khóc vì băn khoăn đến giờ liệu những nhà đạo đức tự phong nhờ tuổi tác có nhận ra rằng chẳng cần và chẳng thể triệt tiêu sự ích kỷ. Cái câu Mẹ mày, mất dạy tôi không giận các chú đâu. Nhà văn ngồi lại một mình.
À, đấy là tôi đang nói về những người không có tâm. Nhưng với mẹ, tôi cho mình cái quyền đó. Thế nên tôi đã tìm mua tất cả các tác phẩm của ngài cho ông cụ.
Bạn cần làm việc, cần vận động. Hơn nữa, họ không thông minh đến thế đâu. Tất nhiên là anh không đích thân cắn trực tiếp mà anh lại dùng đến những con chó ngao của anh.
Nhẹ như thể bên trong đã mục ruỗng, cạn kiệt cả. Tôi muốn ông giết chết ông cụ nhà tôi. Nếu không chứng tỏ được bản lĩnh, bạn sẽ rơi xuống vực.
Chả muốn viết tí nào. Nói vậy mong anh đừng giận vì tôi vô hình hoá anh. Nhưng im lặng mà trong lòng ngấm ngầm khinh bỉ hay trút giận lên kẻ khác thì nhiều lúc há chẳng phải là một cách trả đũa rất hèn ư.
Rồi đồng chí công an sẽ hỏi: Anh sở hữu chiếc xe được mấy năm rồi?. Sau niềm vui chung, họ dễ lại lừa dối và khinh thị lẫn nhau. Chúng tạo thành ba điểm thẳng hàng trên một đường thẳng.
Còn giờ thì cựa quậy được, thậm chí, đứng dậy nhảy nhót chắc cũng được. Con nói chuyện với bác này. Hắn sợ khi đánh mất hoàn toàn cảm giác mặc cảm cũng là lúc hắn đánh mất đạo đức cũng như sáng tạo.
Vấn đề chính là phải biết phân tán đều năng lượng và biết tập trung để đánh vào mục tiêu khi cần. Tớ và thằng em ngồi ở hàng ghế 15 cao hơn hàng ghế 1 trận trước tớ ngồi nên có lẽ số vị tục tĩu ở xung quanh ít hơn lần trước. Tiếng ô tô cạ mặt đường và tiếng còi sằng sặc của nó lấn át những tiếng xích líp xe đạp và động cơ xe máy.