Có thể chúng ta không nhận ra điều đó nhưng thật ra,giờ đây chứng ta đang nằm trong một phần của một kế hoạch xuất phát từ sự bại trận của nước Nhật Đó là các chính khách, các họa sĩ, các nhà thơ, các chiến binh, các nhà văn, các nhà viết sử, các tiểu thuyết gia. Những người táo bạo lại tiếp tục.
Ngày nay, Huang Naihua là nhà hùng biện hiếm hoi thực hiện hơn 1000 buổi nói chuyện. Nhiều năm trước, ông đã đổi nghề. Chúng ta thường nghe người ta hỏi làm gì để thành công.
Suốt thời gian đó, ông được biết được dưới cái tên Nguyễn Ái Quốc. Nơi những người khác thành công,bạn cũng có thể thành công Điều này dẫn đến mặt trái của vấn đề , đó là khi một người có được việc làm rồi, anh ta lại sợ mất việc.
Ngày nay,Thành Long hiển nhiên là ngôi sao điện ảnh lớn nhất Hong Kong ;anh cũng nổi tiếng không kém ở Mĩ với mức thù lao lên đến 50 triệu đo la mỗi năm ! Để tiếp tục tiến xa hơn, điều ta phải làm là nhận thức nhiều hơn hoặc thâm nhập một lĩnh vực mới. Hầu hết, mọi người tuyệt vọng khi thất bại, không chỉ vật chất mà cả về tinh thần.
Thật ra,họ không phát minh ra rất nhiều thứ . Chúng tôi đã thất bại . Ngày nay, người dân Singapore đang có một cuộc sống tuyệt vời – một cuộc sống tốt đẹp, sung túc và dễ chịu.
“Mùa hè thì ngọt ngào, mưa thật dễ chịu, gió làm ta sảng khoái, tuyết làm ta phấn chấn, không có thời tiết nào xấu cả, chỉ có những thời tiết đẹp khác nhau mà thôi. Tuy nhiên ,ông đã tập hợp một nhóm người lại để "chế tạo" những vật liệu xây dựng nhà máy. “Thật đáng kinh ngạc?”, người phụ nữ nói.
Tôi bị bỏ mặc mà không biết phải làm gì. Bất kể là người đó có thích công việc đó không . Đó là những ngày u ám nhất trong cuộc đời anh vì ngay cả các em của anh cũng hắt hủi anh.
Vì thế,đừng bao giờ quá rập khuôn và nói rằng bạn không thể thay đổi . ! Có nghĩa là lại mất thêm 3 hay 4 năm nữa. Hãy tiếp tục chịu đựng chúng.
“Bí mật của thành công không phụ thuộc vao kết quả, vậy hãy làm hết sức mình và hãy để cho kết quả tự “chăm sóc” lấy chính nó. Khi còn bé,vì không đủ khả năng nuôi con ,cha mẹ Thành Long buộc phải bán anh cho người đã đỡ anh ra,đó là một bác sĩ sản khoa người Anh ,để lấy 26 đô la. Nhưng hỡi ôi, con người như một vĩ nhân vĩ đai đã nói, lại sợ “quả” mà chẳng sợ “nhân”.
Sau hai tháng, vì tiền đã cạn, tôi đành trở về Malaysia và bắt đầu suy nghĩ xem mình có thể làm được gì. Cha tôi sẽ giết tôi mất! Tuy nhiên, cũng còn một điều an ủi là lớp học được bố trí ban ngày. Hôm nay tôi xin ca ngợi Socrates – vì tôi nhìn thấy gương mặt thô kệch của ông lúc ông đứng ở nơi cuối cùng của đường ray được gọi là thất bại, ngước mắt nhìn lên trong những khoảnh khắc dường như vĩnh cửu, trước khi ông uống chén thuốc độc mà những kẻ hành hạ ông đã bắt ông phải uống.