Ngày nay đó chính là điều quan trọng nhất: An toàn. Không ai gọi Harry Truman là một nhà hùng biện vĩ đại cả. Tôi có tính tò mò về mọi thứ, nên khi đi dự tiệc tôi luôn hỏi câu: Tại sao?.
Ông hầu như không biết nói gì ngoài những câu khôi hài, và sự hài hước ấy đến tự nhiên như chính cuộc sống của George. Họ được gọi là người hay động lòng trắc ẩn (the commiserators). Được nói chuyện với một con người từng trải và có kiến thức rộng như Harry Truman thật thích thú!
Đây là một ca khúc nổi tiếng vào thời niên thiếu của tôi. Tối đó chúng tôi buộc phải kéo dài chương trình thêm 15 phút nữa. - Anh có quen cô dâu không? Tôi là bạn thân của cô ấy.
Chẳng hạn trong chiến dịch tranh cử năm 1992, tôi đã hỏi tổng thống Bush: Ông có ghét Bill Clinton không? Nhiều nhà báo cho rằng câu hỏi này chẳng dính líu gì tới chiến dịch tranh cử tổng thống, và không nên hỏi những câu tế nhị như vậy. Thường thì ở những buổi tiệc lớn nhỏ, chúng ta sẽ gặp chí ít một hoặc vài người quen biết trước, như anh hàng xóm, cô đồng nghiệp… Điều này sẽ giúp bạn dễ dàng khơi mào một câu chuyện. Luật sư Edward Bennett Williams kể với tôi rằng ông biết trước những câu trả lời cho mọi câu hỏi của ông trong tòa án.
Tôi đã có trong tay đoạn nhạc dạo đầu cho buổi phát thanh đầu tiên: Swingin Down the Lan của Les Elgart. Đừng chỉ chú trọng đến bằng cấp. Vì thế lần này tôi muốn hát với một cảm xúc mạnh mẽ hơn.
Thế là gần cuối chương trình, khi tôi nói lấp lửng về vấn đề này thì đùng một cái, Perrot nói rằng ông ta sẽ ra tranh cử tổng thống nếu được bỏ phiếu trên khắp 50 bang. Đó là giây phút tự hào nhất trong cuộc đời tôi. Marshalll đá sập cách cửa cái rầm, hộc tốc lao vào phòng thu với đôi chân trần, và quát lên với tôi vỏn vẹn chỉ có năm từ.
Và trong khi nói, bạn phải luôn nhớ xem người khác muốn biết việc gì. Không may người cao nhất trong nhóm lại là người mập nhất! Chỉ anh ấy mới với tay được tới cái lỗ, và khi đang leo lên lưng chừng thì bị kẹt cứng. Anh rất hăng hái mỗi khi nói về lĩnh vực truyền thông hay đảng Cộng hòa.
Dĩ nhiên là bạn phải lắng nghe khi được hỏi. Sau khi tin đến tai thầy hiệu trưởng, tiến sĩ Irving Cohen, thầy đã gọi điện thoại đến nhà Moppo và dĩ nhiên số điện thoại này không liên lạc được. Edward Bennett Williams có phong cách nói mềm mỏng, nhỏ nhẹ và từ tốn.
Và có những lúc chỉ cần im lặng người ta cũng hiểu ý của bạn rồi. Ca sĩ nhạc đồng quê Mel Tillis là người luôn luôn áp dụng phương pháp này. Tất cả chúng tôi đều bị sốc, vài người thổ lộ nỗi bàng hoàng.
Do vậy, tôi phải luôn tự hỏi rằng cử chỉ, điệu bộ của tôi khi trò chuyện có là đặc trưng của riêng tôi hay không. Remember? (Em có nhớ cái đêm hôm ấy? Đêm mà em nói Em yêu anh. Không có lý do gì phải ngại ngùng hay sợ rằng làm thế có kém tế nhị lắm không.