Chính việc Watson không trả lại huy chương trong ba năm đã kéo dài chuyện này đến tận hôm nay, đối với một số người. 30% trong thời gian khủng hoảng kinh tế, tức đến hết năm 1933. Ông dùng giấy lớn hoặc bảng và cây viết để giúp khán giả nhìn thấy như cách bây giờ chúng ta dùng phần mềm diễn họa PowerPoint để trình chiếu mỗi khi thuyết trình chuyên nghiệp.
Ngày nay nhìn lại thấy sự trễ tràng của Watson thật kỳ khôi! Nhưng vào thời điểm đó, máy tính điện tử chỉ đem lại cho IBM 14 triệu đôla, trong khi mặt hàng truyền thống là các loại máy văn phòng và nhất là máy tính thẻ đục lỗ chiếm đến nửa tỉ đôla. Watson đã chịu nghe Tom đưa ra lý luận của người đại diện cho thế hệ mới. Và, người ta vẫn dùng các cách thức của ông để đi đến thành công, để biết cách vượt qua thất bại, để chấp nhận thất bại và để học từ đó.
Thomas Watson đã kinh doanh hay sử dụng kinh doanh như là phương tiện Ông thù nhất là kỹ thuật cắt giảm chỗ làm. Nhưng qua nhiều năm tôi đã thất bại.
Watson đã cài đặt những mã phẩm chất đó trong IBM. Lý do không đơn thuần là các bộ phận kia thua lỗ mà vì ông nhận ra rằng xử lý dữ liệu là một ngành có triển vọng, lúc này nó chỉ mới bắt đầu. Patterson cướp lời và ca ngợi Grand.
Họ còn gặp nhau vài lần nữa trong các bữa ăn tối tại những nhà hàng sang trọng của New York. Năm 1930, nền kinh tế Mỹ rơi vào suy thoái, giảm 8% vào năn đó và giảm thêm 7% nữa vào năm sau. Sự chia sẻ một sự kiện cay đắng như vậy của một cô gái con nhà danh gia vọng tộc là một nguồn an ủi lớn đối với Watson.
Tom cải tổ quản trị phòng thí nghiệm bằng cách tuyển thế hệ kỹ sư mới, được Viện Massachusett đào tạo. Chúng ta có thể giảm giá cho thuê máy xuống còn một nửa mà vẫn kiếm được nhiều tiền cho cổ đông. Ông liệt kê tất cả trong số họ là 42 người kể cả những cựu
ty đo lường Dayton, công ty đo lường Detroit và công ty đo lường Moneyweight và nhiều hãng cân điện tử nhỏ khác. 1914 cho thấy Watson nhận một mức lương không cao lắm là 25.000 đôla và được chia 5% lợi tức sau thuế. Đó là đổi mới, môi trường làm việc, chính trực, tính tôn giáo của tổ chức.
IBM lúc này đang mất cảm giác thị trường. gắn Huy chương Chim Ưng của Đức Quốc xã cho Watson và chủ tịch mãn nhiệm của ICC là Fentener Van Vlissingen, một người Thụy Sỹ. Vả lại, rõ ràng Watson chẳng thể lấy những công thức này từ sách vở nào mà chỉ khôn ngoan lấy từ chính nhu cầu của con người, của bản thân ông.
Và các nhà công nghiệp Mỹ đã bán hàng cho cuộc chiến, đẩy mạnh nghiên cứu và vượt lên phi thường, bỏ xa thế giới còn lại. Bà Watson yêu thương ông con trai một và cũng là út bằng tình yêu có phần đặc biệt hơn các chị. Vào thập niên 1930, IBM nắm đến 92% thị phần cho thuê và bán máy xử lý dữ liệu bằng thẻ đục lỗ.
Tom chinh phục ông già không chỉ bằng những cuộc cãi vã mà bằng khoa học. Đó chính là yêu cầu luôn luôn học hỏi mà Watson đã phát biểu. Có lẽ vì thế mà nhiều nhà nghiên cứu cho rằng Watson không nhìn thấy tiềm năng của máy tính điện tử.