- Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau. Cho hai nhà được một bữa liên hoan lớn!
Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Thật là tuyệt vời, bà nên tập họp chúng lại và viết thành sách!".
Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn. Và những băn khoăn đó càng khiến anh thêm mệt mỏi. Cậu đã làm hết sức mình.
- Jones này, quả thật cậu không chỉ là một người anh, một người bạn mà còn là một người thầy của tớ nữa. Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng. Sau đó, hai anh em họ lại tiếp tục thi đỗ vào cùng một trường đại học và lại may mắn được xếp vào học chung một lớp.
Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình. Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả".
Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ?
James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc. Chỉ đơn giản là vì họ có cùng những sở thích và thấy vui khi cùng thể hiện những điểm tương đồng đó mà thôi. Dường như họ không biết phải làm gì, hoặc nếu biết thì phải mất khá nhiều thời gian thì họ mới có thể hoàn thành công việc như yêu cầu.
Tất cả là nhờ ở nghệ thuật ủy thác công việc đơn giản nhưng lại vô cùng hiệu quả. Chính tôi mới là người đã đẩy chúng ta vào những khó khăn này kia mà? - Ai cũng có lúc phạm sai lầm.
Sếp của James rất lo lắng và đắn đo về năng lực của họ. Tớ nghĩ, sai lầm mà cậu đang mắc phải cũng tương tự như chuyện của tớ, đúng không? - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.
Tớ nghĩ, sai lầm mà cậu đang mắc phải cũng tương tự như chuyện của tớ, đúng không? Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ.