Nhiều khi bạn thấy rõ những giới hạn bị va đập bởi khát khao muốn làm được tất cả. Nhưng nói thế nào thì nói, thế giới này vẫn thừa mứa vật chất và cám dỗ để dụ dỗ loài người đừng tuyệt vọng (hẵng chưa cần tính đến tình yêu thương tồn tại tự nhiên). Dù sao, với những tâm hồn, chưa chết đã là một cái may.
Ấy nhưng nhỡ đồng chí ấy phì một cái… Chắc là mình không chịu được. Có lẽ tôi sẽ kiếm chút gì ăn. Lại cái đồng hồ báo thức đây.
Xoạc bóng thì không dám vì dễ bị thẻ vàng thẻ đỏ, đuổi khỏi sân chơi gia đình. Nhường nhau nhiều khi chẳng ai được ăn. Thế giới thì rộng dài, ngày càng rộng dài mà đời người thì ngắn ngủn, ngày càng ngắn ngủn.
Nó cũng như tình yêu thương. Tôi muốn thử những cách khác. Nhưng không hiểu sao, vẫn chưa có được trạng thái thoải mái và hăng say.
Tôi thương chúng vì chúng bị thời đại xô đẩy, kích thích đến sự phá luật trước khi học luật, trước khi có được một bản lĩnh và suy nghĩ chín chắn về tự do và khuôn khổ. Tôi để họ hơi lo, một chút thôi, để họ có một chút hạnh phúc tìm kiếm. Bác không bán hàng nữa, cho thuê cửa hàng.
Nhấc cánh tay nhẹ hều rờ thử lên ngực. Nàng thấy lạ lùng và cười với cô bạn bên cạnh: Bạn này lạ lắm. Nhưng chưa viết nốt đoạn đời này thì chưa thấy tạm trọn vẹn để sẵn sàng chờ cơn gì đó của họ.
Bạn biết đó chỉ là một cảm giác, một quan niệm truyền khẩu chung chung. Và cuộc đấu tranh hiện tại của bạn là với chính những người thân. Con số phỏng đoán mơ hồ này cũng không làm thực tế ít hơn hoặc nhiều hơn.
Có một thời, sau mỗi câu nói, bố đều đệm thành quen câu Khổ quá. Hoàn toàn không ngái ngủ. Chỉ như mỗi ngày đều đều ăn một phát búa gỗ vào đầu.
Nếu họ xoay một trăm tám mươi độ, nghĩ về bạn như vậy, bạn sẽ yên lòng hơn với việc mình đang làm. Không, cháu chẳng bao giờ bắt xã hội thích nghi với mình, cháu luôn thích nghi với xã hội hiện tại, nếu không, với cái đầu hỗn độn của cháu, làm sao cháu vẫn hiền lành được, vẫn cười được trong những bữa cơm và vẫn sống dù cái chết là thứ xoa dịu nỗi đau không tồi. Tôi tự hỏi sự im lặng này sẽ đi đến đâu.
Em sẽ kể cho nó về cuộc tình của em. Những hỗn mang bao trùm lấy bạn, thách thức bạn. Điểm cuối cái đuôi nằm giữa màn hình.