Phát huy thói quen tự quan sát bản thân. Có khi, lời qua tiếng lại trở nên dữ dội như một trận đấu võ đài chứ không còn đơn giản, nhẹ nhàng như một trận bóng bàn nữa. Chấp nhận và phát triển những kỹ năng cần thiết để có thể chủ động ứng phó trước những gì ta không thể kiểm soát được.
Để dễ phân biệt, ta chia nhận thức thành hai cấp độ: ý thức và tiềm thức. * Tôi đang làm điều tốt nhất mà tôi có thể làm, tôi đang bình an. Vì vậy, bằng cách tạo nên những suy nghĩ tích cực và lành mạnh, chúng ta đã kích hoạt tiềm năng tích cực của chính mình.
Khi có lòng tự trọng, chúng ta sẽ có tính khiêm nhường. Vậy nên, quyết tâm cần được quân bình với kiên nhẫn và sự uyển chuyển. Cho phép chúng có được cảm giác nhẹ nhàng và thoải mái.
Quan sát sẽ tốt hơn rất nhiều so với việc tiếp nhận qua lời nói, cảm xúc và thái độ, cũng sẽ tốt hơn nếu so với việc tham gia quá đáng hay phản ứng thái quá. Ví dụ, sự ngọt ngào trong cung cách ăn nói có thể là biểu hiện của một bản chất tốt bụng và hiểu biết. Nó tạo nên sự ràng buộc.
Mỗi giá trị khi đem ứng dụng đều mang lại lợi ích, nhưng để giữ được quân bình thì mỗi giá trị lại cần sự tách biệt trong chừng mực nào đó. Suy nghĩ có thể là sự sáng tạo hay phá hủy, yêu thương hay thù hận, nâng đỡ hay vùi dập. Quy trình này chính là một sự tiến bộ.
Không phải "Tôi sẽ làm. Cách duy nhất để các báu vật này tăng lên là đem cho chúng đi. Bình yên là sức mạnh nguyên thủy vốn có trong ta, là sự tĩnh lặng bất tử cho sự tồn tại của chúng ta.
Và kết quả của sự trống rỗng đó là đau khổ và lo âu. Trish Summerfield, Frederic Labarthe, Anthony Strano Một điều rõ ràng là khi chúng ta học được cách biết tập trung vào những gì mình có thể kiểm soát được và những gì có thể thực hiện được, chúng ta sẽ trở nên bớt căng thẳng hơn, bình tĩnh hơn, hạnh phúc hơn và mọi giá trị trong cuộc sống của chúng ta sẽ tăng lên.
) thường tạo ra một cái vòng luẩn quẩn, tiêu cực nọ kéo theo tiêu cực kia, cuối cùng dẫn tới trầm cảm (tê liệt mọi dạng cảm xúc, nhất là tê liệt chức năng vận động) và có thể dẫn đến kết cục bi thảm nhất là tự hủy hoại bản thân (tự sát) và làm tổn hại người khác (cuồng sát). Tôi thở sâu và buông trôi mọi căng thẳng trong cơ thể và tâm trí tôi. Chúng ta biết rằng chân lý sẽ được thực hiện vào đúng thời điểm.
Tâm hồn không là đối tượng của sự thay đổi như đối với thể xác. Cơ thể tôi trở nên nhẹ nhàng không trọng lượng. Giữ lấy những phẩm chất tốt đẹp của người khác trong nhận thức của mình, cũng như cho tâm trí ta “ăn” những suy nghĩ tích cực, sẽ giúp những điều tốt đẹp ấy phát triển trong ta.
Khi chúng ta thật sự là con người thì cuộc sống có ý nghĩa là sống hơn là tồn tại. Nơi đâu có sự trung thực thì sẽ không có sự lười biếng, nỗi sợ hãi hay sự lệ thuộc. Đây là dạng năng lượng tâm trí (psychoenergy), nó cũng bắt nguồn từ năng lượng vật chất (calorie) nhưng lại có khả năng tái tạo ra năng lượng.