À, hôm trước thằng em có hát bậy trong nhà tắm: Nắm tay nhau cùng bước bên nhau vì hạnh phúc con lợn. Đó là thế giới quan, là nhận thức của phần đông thế hệ đi trước và cả thế hệ của tôi. Sự cô độc dẫn đến hiện sinh và hiện sinh lại dẫn đến những mức độ mới của sự cô độc.
Y học bó tay… Mọi người cười thích thú. Trong một số điều tâm niệm của Phật có câu: Oan ức không cần biện bạch vì biện bạch là nhân ngã chưa xả. Hai nhà này nếu chân chính có khi chỉ là một.
Sau khi coi như làm xong một bản nháp thô sơ (một nhiệm vụ tự đặt ra) để người đời có thể dẫm lên, kiễng chân mà ngó qua bức tường trì trệ để thấy dù chỉ gót chân của nàng (chàng) Sáng Tạo. Mà đâu cứ phải là tình yêu mới gần nhau được. Từ lâu, trong bạn có một nhà đạo đức và một nhà hiện sinh.
Chẳng có gì để thấy xót thương. Bây giờ, cuộc sống không giản đơn như thế. Những con lợn ấy lại đã đang và sẽ làm chủ biết bao nhiêu đàn bà và trẻ con.
Bên phải là bụi cây, bụi cây, rồi đến bể bơi. Hai bên dè chừng nhau. Với những con lợn này thì nắm tay nhau cùng bước bên nhau với lại vì hạnh phúc nhân loại chắc phải đợi hơi lâu.
Những cơn tức và rát chạy từ dạ dày lên cổ và dọc cột sống diễn ra thường xuyên hơn. Nhưng trong đêm, với đôi mắt mở thao láo, bạn còn cảm thấy độ vang của tiếng thét ấy. Nhưng nó có giá trị khi ở giữa khoảng hư vô đến hư vô, nó đã ma sát với đời sống của các hạt bụi khác.
Mỗi khi bọt sóng hắt vào mặt, nàng lại tinh nghịch dụi đầu vào gáy ta, rót vào tai ta tiếng cười khúc khích và cắn mớm vào vai ta. Lần bắt bài đầu họ tha vì cũng đúng về thế hệ của ta nhưng không phải ta. Và thế là đời sống lãng phí.
Con uống thuốc đi… Tôi vẫn dán mắt vào trang sách vô nghĩa trước mặt. Ai ai cũng cần có môi trường để kiếm cơm. Có phải tôi nói đâu.
Hy vọng bà chị sẽ không hỏi phòng kế toán xem cậu em đến lĩnh lương chưa. Biết chuyện này sẽ xảy ra những đến lúc thì cảm thấy khó xử. Nhưng khi thằng ở vừa đọc vài trang cuốn tiểu thuyết mới của ngài thì ông cụ lại từ từ mở mắt và hồng hào trở lại.
Người ta chẳng ngược đãi ông nhưng cũng chẳng tôn vinh ông. Không chào mẹ à? Không biết mẹ có thấy một giọt nước mắt của tôi trào ra không. Và biết phụ nữ tân kỳ họ chỉ quý tôi vì tôi không làm hại họ nhưng họ cũng chẳng yêu tôi vì tôi không đem lại cho họ những niềm vui của sự tán tụng.