Nói thế nghĩa là bà diệt ưu tư của bà chỉ trong một ngày, chứ không cần tới 14 ngày, nhờ bà nghĩ cách làm cho hai đứa trẻ mồ côi được vui sướng. Ông rán bịt lại mà khói vẫn xì ra, làm ông muốn rán ra khỏi phòng mà chụi lạnh vậy. Bạn có thích sống không? Có muốn sống lâu và khoẻ mạnh để hưởng cái vui "ăn ngon ngủ kỹ làm tiên trên đời" không?.
Luôn luôn phải để cho bắp thịt nghỉ ngơi trước đã. Thế nào bạn cũng được tiếp và nhận được những lời khuyên vô giá và sau nầy khỏi phải phí nhiều năm thất vọng, đau lòng. Những chuyện như vậy hàm hồ quá, bạn không kiểm tra được hết.
Nghĩ lại cái ngày ghê gớm mà tôi tự tử, tôi muốn la lớn: "Đừng! Đừng! Những ngày đen tối nhất đời ta không lâu đâu - tương lai tới. Mười năm trước cô đã bị kích động rất mạnh. Hồi nọ, tôi nuôi bò trong 12 năm trời.
Hãy tỏ ra thành thật yêu quí người sống quanh ta. Để trị bịnh ấy, bạn phải phá sức thôi miên đó đi. Và tôi biết rằng lúc nào tôi cũng có thể đạt được sự tự chủ ấy tới một mực tuyệt cao, bằng cách chế ngự những hành động của tôi để những hành động đó chế ngự lại những phản ứng của tôi.
Truyện dưới đây, của ông C. Tuy vậy, người vẫn rạc đi. Những con số ấy mặc dầu đáng sợ, nhưng theo luật trung bình thì phần rủi có là bao?
Bạn đọc cuốn Tôi kết hôn với Mạo hiểm sẽ biết đời bà. Ông đọc sách và ham mê những áng văn hay. Có người lại bị bệnh nhức đầu, đau lưng, trong mình lúc nào cũng mệt mỏi.
Nay xét về tâm lý thì vì đâu mà phương pháp của ông H. Nỗi lo đó thành hiện thực ngay. Nhưng khi chàng đàn cây banjo và ca những bài hát của bọn "cao bồi" ở Texas thì chàng vào một con đường mới đưa chàng tới sự nổi danh khắp toàn cầu, trên màn ảnh cũng như trên đài phát thanh.
cô mới chịu ngồi ăn. Tôi thấy tôi đương đứng ở ngã tư đường đời và tôi phải lựa lấy một quyết định quan trọng. "Phải khinh hẳn những chuyện lặt vặt, đừng để nó làm ta điên đảo.
Tôi cũng đã khuyên một nhà sản xuất phim ở kinh đô chiếu bóng Hollywood áp dụng phương pháp này. Khi hãng bán ca cao ở Nữu ước treo một giải 100 Mỹ kim để thưởng bài luận nào hay nhất về cách dùng ca cao, ai giật giải, bạn biết không? Đúng. Bạn không phải trả tiền công.
Tại sao vậy? Tại vì không ai giống ai hết. Tôi nhăn nhó càu nhàu mất ngủ và như vừa mới nói, tôi muốn loạn óc. Tôi đáp: "Không hại, má con mình ngủ thêm chút nữa".