Dương như, phương châm ngày nay của chúng ta là “ Hối hả, Lo lắng, An táng”. Tịa sao một phi công phải mất nhiều năm rèn luyện ,mà thực chất anh ta chẳng cần làm gì cả khi mộy máy bay mở chế đọ bay tự động ?Trong một cuộc phỏng vấn đài trên đài CNBC gần đây,ông chủ tịch hàng Boeing đưa ra câu trả lời như sau :các phi công phải trải qua nhiều năm đào tạo đẻ biết mình phải làm gì KHI MÁY MÓC LÀM VIỆC KHÔNG CHÍNH XÁC. Sau nhiều tháng trời, tiếp cận với hơn 30 người, ông đã bán được hợp đồng đầu tiên của mình.
Trong nỗi tuyệt vọng,ông gắn một động cơ nhỏ vào xe đạp của mình và một người hàng xóm đã nhờ ông làm một cái tương tự,rồi một chiếc khác,một chiếc khác nữa cho đến lúc ông không còn một động cơ nào nữa. Lúc đầu, bà tìm kiếm một loại hình kinh doanh để khởi nghiệp. Điều này dẫn đến mặt trái của vấn đề , đó là khi một người có được việc làm rồi, anh ta lại sợ mất việc.
Vì không sẵn sàng để bắt đầu lại bất cứ điều gì, tôi sang Úc nghỉ mát, trước hết là để trốn chạy thất bại của mình, đồng thời cũng để cân nhắc xem đâu là nơi thích hợp để di cư. Ông là một trường hợp điển hình của người dám thất bại. Với thế hệ học sinh, sinh viên thập niên 1970, ông là tiếng nói lương tâm.
Khi hệ thống đẳng câp gây nên sự xáo động trong xã hội ,oomg đã sáng lập nên « Samathuvapuram »,nơi mà mọi người dân thuộc cá tầng lớp xã hội ,tôn giáo và cộng đồng khác nhau có thể chung sống với nhau. Không còn cách nào khác . Khi nghiên cứu về cuộc đời của những người thành đạt một cách phi thường ,bạn sẽ thấy rằng rất nhiều người trong số họ đã may mắn khi gặp thất bại.
Nó không nói “nên có” hay “cần có” mà là “phải có” vài cơn mưa đổ xuống. Tôi nghe cuốn băng hết ngày này sang ngày khác theo lời khuyên của Earl Nightingale, người đã ghi âm quyển sách. Hãy cố gắng chịu đựng cho dù bạn phải đương đầu với bất kì kết quả nào đi nữa, vì chúng chính là quả của các nhân mà bạn đã gieo trồng.
Đó chính là điều khiến cuộc sống này trở nên thú vị hơn, biến ta thành ông chủ năm giữ số phận của chính mình. Trong cuộc tìm kiếm của cải vật chất, nhiều người đã quên béng những phẩm chất không sờ thấy được nhưng lại rất quan trọng này. Tiền bạc của tôi cạn kiệt dần và tất cả những điều tồi tệ dường như đã sảy ra cùng một lúc với tôi.
Tôi chỉ tiến lên và làm những việc tốt hơn”. Có một nông dân ao ước được thấy lúa của mình lớn nhanh. Ông không bao giờ phải làm gì cả vì mẹ ông cho ông mọi thứ ông muốn, kể cả sự chăm sóc đầy yêu thương.
Cô có bằng cử nhân triết, Chính trị và Kinh tế học do phân viện St. Một hôm, có một thiếu nữ trong làng trót mang thai với bạn trai. Nhưng tôi lại nghĩ, cùng lắm những người như thế chỉ có thể là người thắng cuộc “tệ hại” chứ không thể là người chiến thắng “vĩ đại”.
Tướng Duoglas Mac Arthur đã nói: “ Càng tự tin bao nhiêu, bạn càng trẻ chung bấy nhiêu; càng sợ hãi bao nhiêu, bạn càng già cỗi bấy nhiêu; càng có nhiều hy vọng bao nhiêu, bạn càng trẻ chung bấy nhiêu và càng thất vọng bao nhiêu, bạn càng già cỗi bấy nhiêu”. Một khi bạn tìm ra nó, hãy hình dung chính mình đang giải quyết nó và kì diệu thay, bạn sẽ nhận thấy các vấn đề của mình dường như nhẹ bớt và trước khi bạn nhận biết được điều đó, những khoảnh khắc uyệt diệu đã ùa đến. Xu hương chúng đã “tiến xa” đến mức người nào không có việc làm hoặc tạm thời bị thất nghiệp đều bị khinh miệt.
Tôi đã từng chứng kiến người Singapore cố gắng ra sao để thay đổi đất nước của họ từ chỗ kém phát triển thành một trong những quốc gia hiện đại và thịnh vượng nhất trên thế giới. Thật thú vị khi nhận ra rằng chữ “cơ hội” trong tiếng Trung Quốc được hợp thành bởi chữ “khủng hoảng hay rắc rối” và “tích lũy hay gặp gỡ”. Chúng tôi sẽ phải trải qua một cuộc xung đột chủng tộc lớn nhất trong lịch sử nước mình – hôm đó là ngày 13 tháng 5 năm 1969!